Kịch lịch sử một màn: Bảo Nghĩa Vương Trần Bình Trọng!

Danh tướng Trần Bình Trọng (Tranh Tú Duyên/ Nghiên Cứu Lịch Sử Blog)

LETAMANH biên soạn

Nhân Vật: Các vai trong vở kịch

Phía đóng vai quân Địch:
– Tướng Thoát Hoan: Đại Nguyên Soái, con của Vua Nguyên Mông
– Đàm Uyên: Vợ của Thoát Hoan
– Hai lính hầu và một Đao Phủ thủ

Phía đóng vai quân nhà Đại Nam:
– Danh Tướng Trần Bình Trọng

Dụng cụ hóa trang:

– Áo mão cân đai cho Thoát Hoan và vợ
– Áo quần dân giả rách và dơ bẩn cho Trần Bình Trọng
– Một cái bàn, một khăn bàn, ấn tín
– Áo quần cho hai quan hầu và hai cây đao, một đao phủ thủ

Lời nói trong màn:

Danh Tướng Trần Bình Trọng (1259 – 8 tháng 4, 1285) là một danh tướng nhà Trần, dưới trướng Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn; có công lớn hộ giá bảo vệ Trần Thánh Tông và Trần Nhân Tông trong cuộc chiến với quân Nguyên-Mông vào năm 1285. Không may bị bắt, bị dụ hàng. Ông từ chối khẳng khái; bị Thoát Hoan xử trảm; hy sinh khi chặn quân Nguyên ở bãi Thiên Mạc, được truy phong “Bảo Nghĩa Vương”. Vở kịch bắt đầu:

Màn sân khấu từ từ mở: (Nếu có nhạc đệm càng tốt)

Hai quân hầu cầm giáo đi trước – theo sau là Đại Tướng Thoát Hoan – ăn mặc theo y quan nhà Nguyên – Thoát Hoan đường bệ cầm quạt song song với Phu nhân Đàm Uyên yểu đa yểu điệu, nủng nịu – Thoát Hoan cố tỏ vẻ ta đây là một Chủ Soái quyền lực ngạo mạn trước ba quân. (Diễn viên làm thế nào lột tả tư cách hạ mục vô nhân của Thoát Hoan)

 – Phu Nhân Đàm Uyên: (miệng cười toe toét, nhõng nhẽo) Nầy Phu Tướng, hôm nay thiếp nghe nói quân ta mới vừa may mắn bắt được một Danh Tướng nhà Đại Nam – Danh tướng này rất uy dũng và bất khuất; không chịu cho trói, không chịu ăn uống cả mấy hôm nay gào thét những lời yêu nước oai hùng, làm cho quân Nguyên ta kinh khiếp!

– Thoát Hoan: (vừa đi song song với vợ, vừa vuốt râu cười, tay cầm quạt phe phẩy) Hôm nay ta và nàng thử xem danh tướng nhà Nam bằng tai nghe mắt thấy xem có đúng như lời quân sĩ đồn ầm đã làm quân tình náo loạn!

Tỏ ra ta đây quyền uy, Thoát Hoan quay về phía hai binh sĩ truyền lệnh: “Quân sĩ” – Hai tên hầu quì nộp “Dạ.”

– Thoát Hoan: Hãy vào ngục mở xích, dẫn tướng nhà Nam Trần Bình Trọng vào đây cho ta xét xử! (Hai bình sĩ đứng dậy lui vào trong – Trong lúc đó Thoát Hoan và vợ tiến đến ngồi vào bàn xử án.)

(Thoát Hoan và vợ từ từ đến ngồi vào hai ghế phía sau bàn án – Đàm Uyên vừa ngồi vừa ngã đầu vào vai Thoát Hoan giọng thảnh thót.)

– Đàm Uyên: Nầy Tướng Công. Em nghe nói nước Đại Nam có nhiều vàng, châu báu, sừng tê, ngà voi, sơn hào hải vị! Đại Nguyên ta muốn chiếm nước Đại Nam để đô hộ và đồng hóa. Nếu đạt được ý nguyện nầy thì Tướng Công nhớ để cho em một kho châu báu nghe không?

– Thoát Hoan: Ừ! Nhưng những ngày vừa qua, quân ta đã chiếm hầu hết nước Đại Nam, nhưng không tìm ra được vua Trần cũng như Hưng Đạo Vương. Vất vả lắm mớt bắt được tên ngỗ nghịch Trần Bình Trọng nầy!

(Cùng lúc hai tên lính dẫn Tướng Trần Bình Trọng vào, hai tay bị trói phía sau, quần áo xốc xếch – Dáng điệu đi rất hiên ngang, đầu ngẫng cao, hai mắt trừng trừng nhìn Thoát Hoan căm thù.)

– Thoát Hoan: (Đứng dậy vỗ tay gọi binh sĩ) Mau đem ghế mời đại tướng nhà Nam ngồi.

– Đàm Uyên: (Ngắm liếc Trần Bình Trọng và tỏ ra mê trai Nam Quốc, đứng lên ra khỏi bàn, vừa nói như với chỉ mình nàng nghe) Người đâu mà uy dũng đẹp trai ngang tàng thế! Nước Nam quả thật có nhiều hào kiệt hơn cả Nguyên Mông! (Nói xong về chỗ ngồi trước sự tức giận của Thoát Hoan.)

– Trần Bình Trọng: (Nhổ một bãi nước bọt phun về phía Thoát Hoan) Quân cẩu tặc, ta không cần ngồi mà chỉ cần ăn tươi nuốt sống chúng bay, quân cướp nước!

– Thoát Hoan: (Ngồi xuống ghế giận dữ) “Rượu mời không uống , muốn uống rượu phạt sao? Ta nghĩ nhà ngươi là một tướng có tài, hãy về hàng với Đại Nguyên Mông, ta sẽ tấu với Phụ Hoàng cho người làm Vương tướng sung sướng cả đời!

– Trần Bình Trọng: (Tung chân đá vào không khí, hai tay bị trói phía sau cố gắng tung cởi hướng vào Thoát Hoan cười ngạo nghễ hét to) Ha! Ha! Ta thà làm quỷ nước Nam còn hơn làm vương đất Bắc! Chúng bay là một lũ dã man cướp nước. Ha! Ha! Quân cẩu tặc, hãy giết ta đi…

– Đàm Uyên: (đứng dậy tỏ lòng ngưỡng mộ say đắm) Ôi! một anh hùng, một hào kiệt…

– Thoát Hoan: (Vẫn kiên trì dụ hàng) Ngươi rất khẳng khái và đầy hào khí! Ta rất thích. Hãy về với Thiên Triều thì sẽ được hưởng hàm ân vương tước…

– Trần Bình Trọng: (ngẫng cao đầu, hướng về Thoát Hoan thét) Sát Thát! Sát Thát! Ta đã thề, đã bảo quân ta khắc hai chữ ấy vào trán; nếu ngươi không dám giết ta thì ta sẽ giết ngươi! Không tha!

(Tiếng hét oai dũng như tiếng sấm làm vợ chồng Thoát Hoan kinh khiếp, giận dữ trước phản ứng quyết liệt anh hùng bất khuất của Trần Bình Trọng – Thoát Hoan miệng lắp bắp ra lệnh...)

– Thoát Hoan: (Cầm ấn tín trên bàn đập mạnh truyền lệnh) Quân bay! Gọi đao phủ đem tên giặc ra pháp trường xử trảm!

– Trần Bình Trọng: (Vừa hét vừa cười to) Sát Thát! Đại Nam ta sẽ quét sạch quân cướp nước các ngươi, phanh thây quân cướp nước, đem lại độc lập tự chủ cho dân tộc!

(Hai quân hầu và đao phủ thủ chạy đến dẫn Trần Bình Trọng. Trần Bình Trọng hiên ngang vừa đi vừa nhổ nước bọt về phía Thóat Hoan và Đàm Uyên. Miệng luôn thét “Sát Thát! Sát Thát!”

(Màn từ từ hạ với tiếng nhạc buồn và giọng ngâm thơ bên trong màn):

Giỏi thay Trần Bình Trọng!
Dòng dõi Lê Đại Hành.
Đánh giặc dư tài mạnh,
Thờ vua trọn tiết danh.

Bắc vương sống mà nhục,
Nam quỷ thác cũng vinh.
Cứng cỏi lòng trung nghĩa.
Ngàn thu tỏ đại danh.

 HẾT

Leave a Reply