Tân Hoàng trên sân khấu năm 2018 (The Martha Graham Cracker Cabaret/ Facebook)
(Nhân dịp Tân Hoàng sắp trình diễn tại lễ hội Bucks-Mont Pride Festival ngày 25 tháng 6 tới đây, nhật báo The Philadelphia Inquirer đã có một bài phỏng vấn cô gái trẻ gốc Việt chuyển giới mới có 26 tuổi này. Dưới đây là trích đoạn từ bài phỏng vấn được đăng ngày 14 tháng 6, 2023.)
Tân Hoàng chưa bao giờ là một đứa trẻ hài hước. Diễn viên hài độc thoại này nói rằng mặc dù cô thích xem truyện tranh khi lớn lên ở tiểu bang Minnesota, nhưng hài kịch không đến với cô một cách tự nhiên.
“Tôi hoàn toàn phải học. Tôi đã học được cách trở nên hài hước,” cô nói.
Tân Hoàng sinh ra ở Việt Nam và di cư đến St. Paul, Minnesota cùng với gia đình chị gái và dì và chú của cô khi lên 8. “Đó là điều tuyệt vời nhất xảy ra cho tôi,” cô nói về việc được sống ở Mỹ thay vì ở Việt Nam. “Tôi cảm thấy như mình được lên một chiếc hỏa tiễn bay đến một hành tinh khác.”
Cô luôn biết rằng mình là người chuyển giới, ở mức độ tiềm thức. “Có cả một bức tường phủ nhận. Nhưng một khi bức tường đó bị phá vỡ, mọi thứ trở nên rõ ràng,” cô nói.
Tân Hoàng đã theo đuổi sự nghiệp kịch nghệ ở thành phố New York khi cô bắt đầu chuyển đổi từ nam sang nữ. Thật khó để đột ngột thay đổi loại vai mà cô đã thử vai; cho đến thời điểm đó, cô ấy đã luyện tập và hầu như chỉ suy nghĩ về cách các nhân vật nam hành động.
Khi Tân Hoàng đang tìm cách thích ứng với sự thay đổi trong sự nghiệp và cuộc sống của mình, cô bắt đầu khám phá hài kịch độc thoại (stand-up comedy). Tân Hoàng khám phá mình yêu thích viết chuyện cười và cảm giác muốn làm cho mọi người cùng cười, và cô đã trình diễn kể từ đó.
Cô dọn nhà đến Philadelphia vào năm 2017 và hiện đang chủ động chương trình hài kịch hàng tháng Tattooed Momedy vào mỗi thứ Ba cuối tháng tại quán bar Tattooed Mom trên đường South Street. Cô cũng sẽ dẫn chương trình Bucks-Mont Pride Festival, được tài trợ bởi Dự Án Welcome Project PA, vào ngày 25 tháng 6, từ 12 giờ trưa đến 5 giờ chiều tại Abington Art Center.
Tân Hoàng đã nói chuyện với nhật báo The Inquirer về sự nghiệp, về tại sao cô dùng đời tư của mình thành một phần không thể thiếu trong màn tấu hài, và khi có được một buổi diễn thành công thì cô vui đến nỗi muốn mở tiệc… nhậu (party).

-Lần đầu tiên bạn đến với hài kịch như thế nào?
Tôi luôn ngưỡng mộ những diễn viên hài độc thoại. Tôi nghĩ họ thật tuyệt. Tôi đã xem tấu hài rất nhiều khi mới lớn, nhưng tôi nghĩ đó không phải là một mục tiêu mà tôi có thể đạt được. Tôi thậm chí không phải là một đứa trẻ hài hước.
Tôi đến New York để học diễn kịch sau khi tốt nghiệp trung học. Tôi đến học ở Nhạc Viện Nghệ Thuật Sân Khấu (New York Conservatory for Dramatic Arts). Khi đó tôi chưa chuyển đổi giới tính, tôi vẫn chưa chấp nhận con người thật của mình.
Vì vậy, năm đầu tiên ở trường diễn xuất, tôi vẫn là một người nam hoàn toàn. Và chính trong năm thứ hai, tôi mới thật sự công khai và chuyển đổi. Vì vậy, khi tôi tốt nghiệp, thật khó để tìm vai diễn vì tôi nhận ra mình đang đi trên một hành trình khác với chính mình và với việc tuyển diễn viên.
Và tôi nghĩ đó là điều đã đưa tôi đến tấu hài. Họ có lớp dạy tấu hài như một lớp học tự chọn, và tôi đã lấy lớp ấy và tôi nhận ra, ồ, tôi thích nó. Bởi vì nó cho tôi cảm thấy tự do. Cảm giác như tôi là ai là điều không quan trọng, miễn là tôi hài hước.
Và tôi vật lộn trong lớp tấu hài. Tôi nhớ mình đã viết câu chuyện cười đầu tiên và chỉ cảm thấy như mình đang giải một bài toán. Và rồi bánh xe bắt đầu quay. Nó giống như khám phá ra một bắp thịt mới. Và ngay sau khi tốt nghiệp ra trường, tôi nghĩ, được rồi, hãy thử đi tấu hài và tìm cách để được nhận diễn.
– Bạn cảm thấy thế nào khi bắt đầu việc chuyển đổi vào thời điểm đó trong cuộc đời?
Thực sự khó khăn. Thành thật mà nói, đó là một trong những khoảnh khắc đen tối nhất trong cuộc đời tôi bởi vì tôi, theo mọi nghĩa của từ này, là một đứa trẻ “vàng”. Tôi là một học sinh giỏi. Tôi đi học trường kịch nghệ và không ai nói gì.
Nhưng sau khi tôi chuyển đổi, thật khó khi thấy gia đình nhìn mình khác đi. Bạn tự nghĩ, mình đã làm gì để bị như vậy ngoài việc chỉ trang điểm và đội tóc giả? Họ không có ác ý. Tôi chỉ có thể nói rằng họ mong ước tôi không thay đổi như thế này. Tôi có thể nói rằng họ không thoải mái với tôi khi ăn chung tại nhà hàng Applebee’s chẳng hạn. Và đó là điều làm tổn thương tôi nhiều nhất.
Nhưng mọi thứ với gia đình tôi bây giờ rất tốt. Tôi không thể nhấn mạnh đủ việc này. Giờ đây họ côi tôi không chỉ là một thành viên bình thường trong gia đình, mà toàn bộ văn hóa của gia đình tôi cũng đã thay đổi. Nhưng cũng phải mất một thời gian, nhiều năm.
Điều thật tốt với tôi là khi mẹ tôi cuối cùng cũng nói với tôi: “Mẹ thương yêu con. Mẹ sẽ luôn thương con. Mẹ chỉ thấy khó khăn vì mẹ sợ rằng thế giới sẽ làm tổn thương con.” Đó là bước đầu tiên để đi đúng hướng.
Chỉ cần tiếp xúc thường xuyên thì cuối cùng mọi người cũng quen với tôi (là người nữ). Bây giờ họ nói thân thương, “Này, tao đã mua chiếc váy này, mặc không vừa. Mày có muốn nó không?”

– Thành công trong ngành tấu hài vô cùng khó khăn. Điều gì khiến bạn tiếp tục?
Một buổi diễn vẫn còn ám ảnh tôi là khi tôi và cùng mẹ lái xe đến New York. Bà đang sống ở Bucks County (Pennsylvania) vào thời điểm đó. Tôi đã tấu hài và đã không nhận được một tiếng cười nào cả. Và chuyến đi trở về rất là dài. Rõ ràng, đây là một sự nghiệp rất khó để theo đuổi. Chúng tôi đã lái xe cả đoạn đường dài đến đó chỉ để xem tôi thất bại, mà tôi cũng chẳng được trả tiền cho buổi biểu diễn đó.
Đó thực sự là một khoảnh khắc thất vọng. Nhưng tôi rất vui là mình vẫn theo đuổi tấu hài. Vì tôi quá thích nó. Rất nhiều diễn viên tấu hài có cảm giác đó. Bây giờ, tôi đang làm cho mọi người cười và cảm giác thật tuyệt vời. Và tôi thích cảm giác sau buổi biểu diễn, bởi vì tôi có thể rất mệt mỏi như đã làm việc cả ngày nhưng nếu tôi thành công, tôi sẽ thấy rất phấn khởi. Tôi muốn hỏi mọi người, “ai muốn đi nhậu không?”
– Bạn thường nói về bản thân trong các buổi diễn và bạn nói rõ mình là người chuyển giới trên trang web và mạng xã hội. Đó không phải là một lựa chọn cho những người ở vị trí của bạn, đặc biệt là với việc sợ người chuyển giới trong ngành tấu hài trong những năm gần đây. Điều gì thúc đẩy bạn dám nói thẳng về mình?
Tôi nhớ đã có lúc tôi nghĩ, tôi sẽ không đụng tới chuyện đó khi lên tấu hài trên sân khấu. Tôi chỉ muốn là chính mình. Nhưng một lần sau buổi trình diễn, chủ câu lạc bộ đến gặp tôi và nói: “Bạn thật hài hước. Bạn có câu chuyện cười nào về người chuyển giới không?” Và tôi nói với ông, tôi đang cố gắng sống còn. Tôi không muốn đề cập đến chuyện đó.
Và người chủ nói, một cách tôn trọng, “Tôi nghĩ điều đó thực sự ngớ ngẩn bởi vì ngay khi bạn bước lên sân khấu, mọi người đều muốn nghe về nó. Thực ra, lên sân khấu có lẽ là lúc duy nhất mọi người cởi mở với chuyện đó. Vì vậy, nếu có ai kể chuyện người chuyển giới thì người kể đó phải là bạn thì mới hay.”
Sau đó, tôi nghiêng về chuyện đó. Tôi biết rằng đối với một số khán giả tại rất nhiều buổi diễn của tôi, đó là lần đầu tiên họ thấy một người chuyển giới. Nhìn là biết ngay họ nghĩ gì.
Vì vậy, tôi muốn nắm lấy cơ hội để đại diện người chuyển giới. Bởi vì nếu tôi có thể khiến bạn cười thì đó là một bước đi đúng hướng. Nếu đó sẽ là ấn tượng đầu tiên của bạn về một người chuyển giới, thì tại sao không phải là tôi? Tôi sẽ làm cho bạn cười. Và bây giờ, đây là ấn tượng của bạn về chúng tôi.
Tôi không muốn tỏ vẻ như một người chuyển giới đang có sứ mạng thay đổi thế giới. Tôi chỉ thích tấu hài. Tôi thích làm mọi người cười. Tất cả chỉ có thế. Tôi không quan tâm nếu có sáu người hay 60 người trong phòng. Tôi rất thích khi rằng tôi có thể có một buổi diễn thật hay chỉ với một chiếc microphone mà thôi.
